Bỗng Một Ngày
Tặng thầy T.H.C.
Diệm Trân
Tháng
bảy 2013
Thầy nói đời như một chuyến xe
Một cuộc
đi chơi trên xe lửa
Khi xe ngừng ở
bến
Để hành khách xuống tầu
Có ai nhỏ lệ
sầu
Vì chuyến xe tiếp tục
Mà người thân đã xuống
Không đợi đến
trạm sau
Chuyến xe còn đi mãi
Tiếp tục
cuộc hành trình
Vòng quanh khắp địa
cầu
Một vòng tròn vĩ đại
Vũ trụ
của muôn loài
Không bao giờ chấm
dứt
Nhưng tầu vẫn dừng chân
Cho mọi người có dịp
An nghỉ cuộc
hành trình
Có hành khách
không màng
Chuyến đi
chơi rộn ràng
Có hành khách
giã từ
Dù chưa muốn rời xe
Thầy nói em là người thân mến
Cùng thầy đi
trên đoạn đường trường
Em hân hạnh gặp Thầy
Trên chuyến xe lửa đời
Như ánh sáng mặt trời
Thầy làm
rạng lòng người
Hân hoan hoa nở rộ
Cùng nhau ta thưởng thức
Bao nhiêu niềm vui thú
Nên kỷ niệm
khó quên
Gặp nhau
ta hàn huyên
Tiếng cười vang vọng
xa
Trên xe bao ân
tình
Cuộc vui nào đã cạn
Nụ cười
nở trên môi
Bỗng một ngày thầy
nói
Đời là một chuyến xe
Thầy sẵn
sàng tiếp tục
Vui chơi chuyến xe này
Nhưng nếu thầy dừng bến
Thì đừng khóc làm chi
Vì cuộc đi
chơi không vô tận
Và chuyến xe dài đã quá vui
Em ngỡ ngàng phút giây
Nghẹn lời
biết nói chi
Chỉ biết
cúi đầu xin
Phép lành ban xuống đây
Để thầy còn vui hưởng
Hạnh phúc trong tầm tay
Trên con đường thầy đi
Vẫn còn hoa nở rộ
Vẫn còn tia nắng hồng
Vẫn còn dòng suối mát
Em mong thầy nán lại
Đừng vội gì xuống bến
Đoạn đường sẽ hết
vui
Sẽ có người buồn bã
Có người quên biết cười
Nguyện cầu
đường thầy đi
Còn dài thêm
ngày tháng
Còn hạnh
phúc triền miên
Cho nụ cười
vẫn trên môi
No comments:
Post a Comment