Monday, February 29, 2016

Collage 28

In this collage of happy faces
I feel
Your love through hugs
Your happiness through smiles
In the Austin spring
You run and bike
You ride a stroller
You’re knighted
You read a book
You chew on fingers
You’re growing up
You fly
I wish I were there
To laugh with you
Hug you tight
To read with you
Hug you tight
To run with you
Hug you tight
To kiss you a hundred times
Each
And
Hug you tight


Wednesday, February 17, 2016

In April…You Went Away

You went away… not by yourself!
But along with me and the steadfast love we had;
Together with children in tow,
We clung to hopes and dreams stashed in a luggage.
          We did not quite know where to start;
          We drew and painted a pretty chart
          Where mountains and rivers warmly received us;
          Yet we didn’t forget the hard time of old.
Now when there is nothing else to do,
I take you round and round to… flowers to look at!
I loved you so much back then,
And now I surely love you no less!
Then I adored you with all my heart,
Now… my adoration has not changed with time!
          The month of April was long and dark;
          We remember the arduous time from when we marched.
Have we not been richly and fully blessed?
Yet often I hear a quiet prayer of your request:
 “Please keep his black hair from turning white,
And grant me always the beautiful color of youth.”



translated from Tháng Tư… Em Đi - Nguyễn Phú Long
chuyển ngữ từ bài Tháng Tư… Em Đi - Nguyễn Phú Long

Tháng Tư…Em Đi!
Em đi…nào có một mình!
Với anh và với cuộc tình sắt son;
Dập dìu cái cái con con;
Hành trang hy vọng để còn mai sau.
     Nhẩn nha rồi lại bắt đầu
     Bàn tay tô điểm cùng nhau vẽ vời
     Núi sông cây cỏ đón mời
     Em vui mà chẳng quên thời long đong.
Nơi đây, những lúc thong dong
Anh đưa em lượn lòng vòng…thám hoa!
Khi xưa yêu dấu thiết tha
Bây giờ đang độ mặn mà dấu yêu!
     Khi xưa thương mến bao nhiêu,
     Bây giờ…thế đó rất nhiều mến thương!
     Tháng Tư hun hút chặng đường
     Nhớ chăng dâu biển đọan trường dần xưa.
Trời ban vậy vậy đã vừa?
Âm thầm em vẫn sớm trưa nguyện cầu:
“Thiếp xin chàng chớ bạc đầu,
 Thiếp thì giữ mãi lấy mầu trẻ trung.”